Thứ 6 hôm ấy, trời Paris nắng vàng rực rỡ. Tôi đến tòa thị chính tham dự tiệc cưới của cặp bằng hữu thân thiết trong giới thời trang rồi hòa mình vào buổi tiệc diễn ra ngay chiều hôm đó. Nến, hoa hồng, âm nhạc và những tiếng cười, tất cả mọi người đều vui và hạnh phúc. Cho đến khi một viên cảnh sát đến ra lệnh khẩn cấp về một vụ khủng bố. Một vụ khủng bố. Ở Paris. Những người trẻ tuổi ra đi, những tâm hồn yêu đời yêu người bỗng nhiên tan vỡ. Đất trời như chao đảo. Kinh đô ánh sáng rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Thời trang tạo ra tuyên ngôn cuộc sống
Tôi vẫn chưa thể tin được những gì mình nhìn thấy trên ti vi tối hôm ấy. Những thanh thiếu niên ở độ tuổi 20, 30 hòa mình cùng âm nhạc, những cặp đôi Parisians yêu nhau tay trong tay thưởng thức bữa tối và nói về những điều lãng mạn, tất cả đã gục ngã dưới làn đạn của những kẻ quá khích mà không có một lời cảnh báo, giải thích hay một lý do rõ ràng. Vì sao lại như thế? Ở thành phố của tình yêu và hoa hồng này,phụ nữ ra đường với lụa là váy áo bất cứ khi nào họ muốn cùng nụ cười tỏa nắng. Chúng tôi tự do đi lại, ăn vận, hút thuốc, hòa mình vào dòng chảy của xã hội với sự tôn trọng hết mực đối với những người không cùng lý tưởng. Paris mở rộng vòng tay và tấm lòng cho tất cả mọi người. Paris ôm ấp và vỗ về mọi màu da, chủng tộc, văn hóa và nghệ thuật từ khắp nơi trên thế giới. Hãy lấy Haute Couture làm ví dụ. Đây là nơi không ít các nhà thiết kế ngoại quốc thực sự tỏa sáng. Sự phong phú, đa dạng trong thời trang được xem là sự truyền tải văn hóa vô cùng hiệu quả bởi thời trang có thể tạo ra tuyên ngôn về bất cứ khía cạnh nào của cuộc sống, kể cả tôn giáo, tín ngưỡng, niềm hạnh phúc, nỗi sợ hãi, hòa bình và cả chiến tranh. Có chăng những kẻ gây ra tội ác không thể dung thứ ấy đang muốn nhắm đến phong cách phóng khoáng, lối sống cởi mở và sự khoan dung của Paris đối với con người? Có chăng cái mà chúng muốn phá hủy chính là tinh thần lạc quan, yêu đời mà chúng không thể chiến thắng nổi?
Tinh hoa cái đẹp xua tan sợ hãi
Vượt qua đau thương và nỗi sợ, cách duy nhất chúng tôi, những Parisians có thể làm để chống lại những điều tiêu cực không gì khác hơn là giữ vững những gì tinh túy nhất, đẹp đẽ nhất, những gì vốn đã làm nên thương hiệu cho Paris. Bằng tất cả sức mạnh tinh thần, hãy cứ tin vào những điều tốt đẹp. Ngại gì mà không tiếp tục nhâm nhi tách cà phê nóng tại góc phố thân quen, ngại gì mà không cháy hết mình trong điệu nhạc ưa thích? Ngại gì không tiếp tục mặc đẹp xuống phố trong ánh nhìn ngưỡng mộ của kẻ khác hay ăn những món ta thích khi ngoài kia đời vẫn còn đẹp đến nao lòng? Và cuối cùng, ngại gì mà không tiếp tục để lối sống, phong cách Paris lan tỏa khắp mọi nẻo đường? Giống như bức ảnh minh họa của Philipine Ponsar phía trên, dù có trải qua thăng trầm và mất mát, dù cho nước mắt có rơi và máu có đổ, ý chí mạnh mẽ, tinh thần chiến đấu kiên cường của Paris sẽ không bao giờ hao hụt nếu niềm tin và sự lạc quan của con người vẫn còn đó.
Bài: Jean Paul Cauvin. Minh Họa: Philipine Ponsar. Chuyển Ngữ: Yennie Trần
Harper’s Bazaar Việt Nam