Chỉ có Phoebe Philo mới có khả năng khiến giới thời trang đứng ngồi không yên đơn giản bằng việc thay đổi sự sắp đặt của những hạt cúc áo. Bộ trang phục mở màn show diễn của Céline lần này là một bộ đầm dài kiểu áo khoác màu đen trơn làm nền cho những hạt cúc màu trắng được kết song song nhưng lại bất đối xứng, gợi nhớ đến phong cách của thập niên 1930.
Phoebe Philo đã gợi ý cho khán giả về phong cách này ngay từ thư mời in ảnh của nghệ sỹ Hannah Höch. Nữ nghệ sỹ người Đức này là một trong những người khởi thủy nên nghệ thuật ghép ảnh photomontage. Đây là nghệ thuật ghép nối những tấm ảnh thật với nhau để tạo nên một tấm ảnh siêu thực. Hay một đại diện khác của giai đoạn 1930 là nhiếp ảnh gia Lee Miller nổi tiếng với tấm ảnh bà đang tắm trong bồn tắm căn hộ của Hitler sau khi Đức quốc xã sụp đổ. “Họ đều là những nghệ sỹ cấp tiến, dám làm những việc đi ngược với thời đại bấy giờ như mặc trang phục nam giới”. Phoebe Philo phát biểu: “Tôi rất thích phụ nữ mặc trang phục đàn ông nhưng lần này chúng tôi muốn thêm vào những đường nét nữ tính hơn”.
Đúng như Phoebe đã nói, dù bộ sưu tập này trình diễn những thiết kế nam tính như mẫu quần tây ống suôn rộng kiểu đàn ông, sự nhẹ nhàng vẫn được thể hiện qua chất liệu dệt thủ công mềm mại. Đó là những bộ áo dệt kim và tweed phom dài phủ bên trên những đôi sandal đế dày bằng phẳng. Không gian thiên nhiên được tìm thấy qua những hàng cây xanh sau lưng khán giả hay trên những mẫu áo khoác – đầm dài họa tiết da báo màu nâu và xám. Những chiếc áo khoác tua tủa như lông nhím ở cuối show diễn một lần nữa thể hiện hình ảnh những người phụ nữ dù mềm yếu nhưng đôi khi vẫn phải “xù lông” mạnh mẽ trước sự khắc nghiệt của cuộc sống. Sự dữ dội nhưng tinh tế đó phải chăng là cách bà chứng tỏ vị trí của mình trong một thế giới đa phần là các nhà thiết kế nam.
Phụ kiện hoa tai cũng là một điểm nhấn lạ mắt của bộ sưu tập khi chúng được kết hợp ngẫu hứng từ nhiều hình dạng khác nhau, như một tác phẩm photomontage của Hannah Höch. “Phần lớn bộ sưu tập được ráp nối như thế”, Phoebe Philo cho biết, “giống như một nghệ thuật cắt dán ảnh”.