Có khi nào bạn cảm thấy uể oải và chỉ muốn cuộn mình trong chăn vào buổi sáng? Có bao giờ bạn bất chợt thở dài khi nghĩ đến khối lượng công việc khổng lồ đang chờ mình? Riêng tôi, gần như mỗi tháng tôi đều trải qua một ngày buồn chán không vì bất cứ lý do gì. Tôi cho đó là do ảnh hưởng của hormone hoặc hội chứng tiền kinh nguyệt. Không ít phụ nữ khác cũng rơi vào tình trạng tương tự.
Tiến sỹ, nhà văn John Gray từng nói: “Phụ nữ giống như một con sóng”. Tối hôm qua ta vui đó, nhưng sáng hôm sau thức dậy lại mặt ủ mày chau. Thậm chí, tôi từng đọc đâu đó trên Internet rằng con người phải có lúc buồn lúc vui, không ai vui vẻ suốt được. Ngay cả phái mạnh vẫn có những lúc buồn vô cớ và không muốn làm việc cơ mà. Tôi từng tin đó là thuộc tính của con người mà chúng ta phải chấp nhận và buông xuôi theo nó. Tuy nhiên, suy nghĩ của tôi thay đổi sau một buổi trò chuyện cùng chị.
Chị là giám đốc một hệ thống trường học chuyên về phát triển nhân cách và tài năng. Dĩ nhiên, chị là mẫu phụ nữ bận rộn điển hình. Thế nhưng, trong giây lát tâm tình, tôi quả quyết chị là người thảnh thơi và hạnh phúc nhất trên đời. Đôi mắt luôn ánh lên niềm vui và cách nói chuyện đầy lạc quan, dường như chị chưa từng biết buồn rầu hay chán nản. Trước kia, chị là một phụ nữ ở tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Ôm ước mơ làm đẹp cho đời, chị lên kế hoạch mở một trung tâm hướng dẫn con người làm đẹp cũng như hoàn thiện mình. Mọi người không ủng hộ vì chẳng tin vào tài năng của một cô gái quê như chị. Những năm đầu, trường học lỗ vốn vì không đủ học viên. Nhân viên lần lượt rời bỏ chị vì không tin chị sẽ thành công. Có khoảng thời gian, chị không màng đến chuyện trường học, chẳng thiết nghe điện thoại và càng không quan tâm mọi chuyện xung quanh.
Tôi hỏi làm cách nào chị vượt qua giai đoạn đó, chị cười và trả lời: “Đơn giản lắm. Mỗi ngày tôi đều cố gắng làm tốt ba việc: thức dậy, mặc đồ và thể hiện mình. Công việc của tôi từ đó thuận lợi hơn. Cho đến bây giờ, tôi luôn vui vẻ và tươi cười cũng là nhờ cách đó đấy. Bạn không tin ư? Sao bạn không tự mình làm thử?”.
Từ đó, mỗi khi cảm thấy buồn chán, tôi làm theo lời chị. Khi tỉnh giấc, tôi ngồi bật dậy chứ không nằm uể oải hay lăn qua lăn lại trên giường. Sau đó, tôi lựa chọn trang phục chỉnh tề và đẹp đẽ từ đầu đến chân. Đeo vài món phụ kiện chọn lọc lên người, nhấn chút màu sắc tươi sáng lên mắt và tô son môi, tôi bước ra đường và luôn cố gắng thể hiện bản thân trong ngày hôm đó. Dù có cảm thấy ủ ê, tôi vẫn làm hết sức để công việc đạt kết quả tốt nhất có thể.
Sau gần hai năm áp dụng phương châm này, cuộc sống của tôi trôi qua vui vẻ và thành công hơn. Tôi ít khi cảm thấy buồn vui bất chợt như trước. Nếu có đi chăng nữa, những ngày đó cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Ngoài ba bước đó, tôi còn tự chiêm nghiệm và tham khảo thêm từ mọi người một số phương cách đơn giản khác. Sự chia sẻ dưới đây có lẽ giúp bạn vượt qua cảm giác chán nản vào đầu ngày như tôi hôm nào:
Trước tiên, tôi lập hẳn một danh sách những người bạn hiểu được cảm giác đó. Họ không cần khuyên nhủ hay đưa ra các cách cho tôi khắc phục nỗi buồn chán. Họ là những người biết tôi thích nhấm nháp loại kem nào, ăn loại bánh gì, nghe nhạc và xem phim thể loại gì. Tôi cần họ đi cùng để thưởng thức những thú vui đó với tôi.
Tôi tránh gặp những người ích kỷ, nhiều toan tính, nhất là đồng nghiệp, đối tác hay khách hàng trong những ngày “khó ở” đó của tôi.
Vào những ngày ủ ê, tôi cân nhắc việc nói “yes” và “no”. Tôi sẽ nói “no,” từ chối làm những việc chẳng mấy cần thiết hoặc cần đến sự tranh luận. Tôi sẽ không gặp các cá nhân khiến tôi phải tốn nhiều thời gian cho họ. Chính lúc nói “no” cũng là khi tôi “yes” với giây phút thư giãn, thả lỏng, làm những việc thú vị mà thời trẻ thích làm như cắm trại ở ngoại ô, đến cà-phê sách thưởng thức các tác phẩm hay…
Không đưa ra những quyết định quan trọng về hôn nhân, nghề nghiệp, chế độ ăn uống hoặc các việc liên quan đến giá trị của bản thân. Đầu óc của chúng ta không thể hoạt động minh mẫn trong một ngày tâm trạng không tốt.
Đừng “tệ hại hóa” cảm giác buồn chán đó. Bạn chỉ đang trải qua tâm trạng hỗn loạn nhất thời. Tôi hay tưởng tượng mình đang ngồi trên một cái ghế trong chuyến bay của cuộc đời. Phi công giỏi và máy bay vẫn an toàn. Chỉ là chiếc máy bay vừa bị chao đảo. Bạn cứ yên tâm vì tình trạng lắc lư rồi sẽ qua.
Hãy áp dụng những cách trên cùng với “câu thần chú”: thức dậy, mặc đồ và thể hiện mình. Lúc đó, tôi có cảm giác mọi điều tốt đẹp đều có thể xảy đến. Cuộc sống là một cái bánh mang tên thiên đường. Mỗi ngày là một miếng bánh, còn những hôm buồn chán là miếng bánh nhỏ hơn. Tất cả đều có hương vị thơm ngon, ngọt ngào như nhau và chờ chúng ta thưởng thức. Vậy tại sao bạn lại bỏ qua?
Bạn làm cách nào để vượt qua những buổi sáng uể oải? Hãy chia sẻ ý kiến với Bazaar qua comment ngay bên dưới nhé!
Bài: Phương Thảo