Nhà thiết kế Karl Lagerfeld chia sẻ các con số trong một ngày của mình: 20 tờ báo ngày, 10 lon diet coke, 40 trang fax, 40–50 cuộc điện thoại… Và còn gì nữa?
8:00 A.M.
Cho dù chuyện gì xảy ra, tôi không bao giờ thức dậy nếu chưa ngủ đủ 7 giờ. Sau khi thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là ăn sáng. Thực đơn bao gồm hai ly sữa bột protein hương chocolate, không đường do bác sỹ riêng làm, cùng món táo hấp. Tôi không thích uống đồ nóng, cà-phê, trà hay món nào khác. Thật lạ đời, tôi lại uống diet coke cả ngày.
Suốt buổi sáng tôi hầu như chỉ đọc sách báo, ngồi dưới mái hiên gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra Bảo tàng Louvre và dòng sông Seine. Hết đọc báo, vẽ phác thảo, tôi lại ngồi… mơ mộng. Đối với tôi, điều này rất quan trọng. Vào ban đêm tôi cũng mơ mộng nhưng không nhiều như ban ngày.
11:00 A.M.
Những sợi tóc lòa xòa trước mặt làm tôi rất khó chịu nên tôi buộc gọn lại. Tóc tôi không phải có màu trắng như bạn vẫn thấy mà là màu xám. Tôi không thích màu này nên dùng dầu gội đầu khô Klorane để khiến mái tóc trông trắng hẳn. Điều này còn rất tiện vì giúp tóc luôn sạch sẽ.
12:00 P.M.
Tôi chỉ đi tắm khi gần đến giờ trưa vì trước đó tôi còn vẽ. Chiếc áo ngủ màu trắng lấm lem màu được đem đi giặt ngay sau đó. Tôi muốn mọi thứ từ drap trải giường, áo ngủ cho đến áo choàng đều được thay đổi mỗi ngày và… có màu trắng. Chúng ta không thể che giấu bất cứ điều gì với màu trắng.
Sau khi tắm xong, tôi thay đồ. Tôi mặc hai kiểu áo, một là áo khoác đuôi tôm Dior, hai là chiếc áo trong bộ sưu tập mới cũng của Dior. Tôi yêu thích kiểu áo này đến nỗi mua tới năm cái giống nhau nên nhiều người nghĩ tôi mặc cùng một chiếc áo trong nhiều ngày. Kế đó, tôi mặc quần jeans xám đậm, in hình gương mặt của mình lên đó. Phòng thay đồ chứa đầy quần áo nên tôi chỉ mặc những cái treo ở đầu giá. Đến giờ, các bộ trang phục của Dior từ 10 năm trước vẫn còn nằm trong tủ quần áo, tôi nghĩ mình sẽ đưa chúng lại cho Dior để trưng ở bảo tàng.
Tôi ít khi ăn trưa nhưng nếu có, tôi sẽ bảo người giúp việc mang thức ăn đến nhà. Thật ra tôi có 2 ngôi nhà, một cái ở đây, chỉ dùng để ngủ và vẽ phác thảo. Căn còn lại cách đây 2 mét rưỡi, là nơi diễn ra mọi việc khác như nấu nướng, gặp gỡ mọi người…
4:00 P.M.
Có hai tài xế làm việc cho tôi, một người làm vào buổi sáng, người còn lại đồng thời là thư ký làm vào buổi chiều và tối. Trên đường đi làm, tôi chưa bao giờ quên ngắm thành phố Paris. Nhiều người luôn gọi điện thoại và không để ý đến những thứ khác, còn tôi lại thích ngắm nhìn mọi thứ. Từ nhà, tôi đến hiệu sách Galignani rồi studio Chanel, sau đó tới cửa hàng Colette, thỉnh thoảng ghé thăm shop đồ nam của Dior. Tôi không có thói quen đến quá nhiều cửa hàng.
5:00 P.M.
Khi tôi đến studio, các trưởng phòng sẽ bàn công việc với tôi nên họ không thể giám sát những người thợ nữa. Vì vậy, tôi tới studio rất muộn, sau 5 giờ chiều. Cách tôi làm việc rất có tổ chức. Tôi thích làm vào buổi sáng hoặc tối và cuối tuần rồi gửi mọi thứ bằng iPhone.
9:00 P.M.
Thời gian ăn tối của tôi rất thất thường. Tôi dùng bữa nhiều nhất ở nhà hàng Rue des Saints-Pères, sau đó về thẳng nhà. Tôi không đi event nhiều vì luôn tới trễ. Tôi cũng không thích cụm từ “công việc thường ngày”. Điều tôi ghét nhất là nhìn vào đồng hồ và hối hả thay đồ để đến cuộc hẹn ăn tối quan trọng.
Vào cuối ngày, cách tôi thư giãn còn tùy ngày hôm đó mệt mỏi thế nào. Đôi khi tôi dành ít thời gian đọc sách, kế đó chơi với cô mèo Choupette. Cô ấy rất tao nhã, không tự ý ra đường hay chạy sang nơi khác nhưng Choupette cũng là nàng công chúa hư hỏng.
NHÀ THIẾT KẾ ĐA NĂNG
Karl Lagerfeld là người đa tài. Ngoài thiết kế thời trang, ông còn là một nhiếp ảnh gia tài ba. Ông đã từng hợp tác với các tạp chí Harper’s Bazaar, Numéro và Vogue trong vai trò nhiếp ảnh gia cho các bộ sưu tập của nhà mốt Chanel và Fendi. Sự nghiệp của Karl gắn liền với tên tuổi những thương hiệu, nhà mốt tầm cỡ mà ông đã từng cộng tác: Pierre Balmain, Jean Patou, Mario Valentino, Repetto, Monoprix, Tixiani, Chloé, Fendi, Dior và hiện nay là Chanel.
Hình ảnh “ông hoàng tóc bạc” Karl trong trang phục đen trắng, mái tóc bạc trắng cột đuôi ngựa, luôn đeo kính và găng tay đen đã trở thành kinh điển. Karl là người chống lại việc sử dụng lông thú trong trang phục. Năm 2001, ông khiến mọi người sửng sốt khi thực hiện chế độ ăn kiêng và giảm 42 kí lô trong vòng 13 tháng chỉ vì: “Bỗng nhiên tôi thích cách ăn mặc khác đi. Tôi muốn mặc đồ của nhà thiết kế Hedi Slimane. Và những thiết kế này chỉ phù hợp với những chàng trai mảnh khảnh”.
Bài: Kristina O’Neill – Chuyển ngữ: Phương Thảo – Ảnh: Reuters