Một ngày của ông hoàng giày đế đỏ Christian Louboutin

Christian Louboutin luôn tận hưởng cuộc sống dù bận rộn đến mấy. Đó là vì ông có cung cách làm việc vừa khoa học vừa nghệ sỹ. Hãy cùng xem một ngày điển hình của ông hoàng giày đế đỏ là như thế nào nhé!

7:00 A.M.

Tia nắng mặt trời đầu tiên đánh thức tôi dậy. Kế đó, tôi chạy bộ ít nhất là một giờ. Tôi chạy vòng quanh Paris, qua vườn Tuileries, công viên Jardin des Plantes, Left Bank… Về đến nhà, tôi mệt đừ và đi tắm. Trong phòng tắm có hẳn một phòng xông hơi. Tôi quyết định xây nó sau nhiều năm chịu đựng phòng tắm lạnh cóng ở các khách sạn Ý.

8:30 A.M.

Bữa sáng của tôi có: hàng tấn trà. Tôi uống trà Earl Grey, dùng trái cây và một ổ baguette. Có hai điều tôi không thể cưỡng lại được trong lúc ăn sáng, đó là bạn trai và cái điện thoại. Bữa sáng của tôi không thể thiếu điện thoại. Tôi gọi cho bạn bè, bạn trai và gia đình để biết họ đang ở đâu và mọi việc có ổn không.

ChristianLouboutin_shoes-timeline

9:15 A.M.

Tôi thay đồ đi làm. Mỗi buổi sáng, trợ lý Safquat đến nhà mở cửa sổ và đưa cho tôi bản báo cáo thời tiết. Sau khi đọc xong, tôi bắt đầu chọn giày: nâu, hoặc đen, hoặc sneakers… Còn quần áo, tôi thường có ba lựa chọn: quần jeans, suit hoặc quần chinos. Vào mùa đông, tôi thích mặc quần tây may bằng da lông chuột chũi của Hackett. Tôi không dùng phụ kiện và thay đồ cực nhanh.

9:45 A.M.

Trong một ngày, tôi phải di chuyển rất nhiều nên luôn ưu tiên lái chiếc Vespa đi làm. Tôi có lịch làm việc hàng tuần và hàng ngày. Trợ lý gửi lịch làm việc cho tôi vào mỗi buổi tối hôm trước. Lúc nào tôi cũng mất nhiều thời gian để xem lại lịch và kết quả là tôi luôn thay đổi chúng.

10:30 A.M.

Tôi làm việc với cả nhóm khi bàn về dự án, bộ sưu tập mới, kiểm tra mẫu giày, túi xách… Tôi là người thiên về chi tiết. Các việc cần nhiều sức lực và tính sáng tạo, tôi làm vào buổi sáng khi có ánh mặt trời và tôi thật sự tập trung. Tôi vẽ bản thảo trong ánh nắng với tâm trạng hoàn toàn thoải mái. Buổi tối không phải là lúc tôi thiết kế.

Lúc làm việc, tôi còn bị nơi ở ảnh hưởng. Mỗi ngôi nhà cho tôi những tâm trạng khác nhau. Ở miền quê, tôi có một tòa lâu đài kiểu Pháp từ thế kỷ XIII. Nơi này khá lạnh nên tôi đến đó mỗi khi thiết kế bộ sưu tập mùa đông.

Những mẫu thiết kế tại căn nhà ở Bồ Đào Nha có tính giao mùa cao vì thời tiết nơi đây có thể rất nóng và cũng có thể rất lạnh. Để thiết kế bộ sưu tập mùa hè, tôi đến Ai Cập vì nơi đây luôn rất nóng. Bạn biết đấy, nghĩ đến các đôi sandal và cái gì đó tươi sáng trong thời tiết nóng 45ºC thì dễ hơn việc tưởng tượng đến các đôi boot viền lông.

1:30 P.M.

Tôi ăn trưa ở hai chỗ. Nếu muốn yên tĩnh, tôi đi ra phía sau văn phòng, kế bên là nhà hàng theo phong cách cổ điển của Pháp L’Epi d’Or. Hoặc tôi đến Bistro Volnay, nhà hàng phục vụ món ăn Pháp ngon nhất tôi từng thưởng thức. Bữa trưa phải đâu ra đấy, nếu không tôi rất thất vọng. Khi ăn trưa, tôi không bao giờ uống rượu vì nó gây buồn ngủ. Ở Pháp, bạn không thể không ăn trưa. Nếu bạn ngăn người Pháp ăn trưa, chắc chắn sẽ xảy ra cuộc cách mạng lần thứ hai.

3:00 P.M.

Công việc của tôi không ngày nào giống ngày nào. Sau bữa trưa, tôi đến xưởng giày. Tại đây, chúng tôi thiết kế giày mẫu và thực hiện bản vẽ chi tiết. Sau khi xem xét những mẫu giày khác nhau, tôi bay đến Ý cùng các bản vẽ.

5:00 P.M.

Chiều hôm qua, tôi tham gia cuộc họp suốt hai giờ bàn về dòng mỹ phẩm mới. Trước đó, tôi có hẹn với một kiến trúc sư để đi xem mặt tiền cửa hàng ở thành phố Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ).

Lúc vẽ bản thảo, Christian Louboutin luôn tràn đầy các ý tưởng sáng tạo

Lúc vẽ bản thảo, Christian Louboutin luôn tràn đầy các ý tưởng sáng tạo

9:00 P.M.

Khi ăn tối, như bao người Paris khác, tôi nghĩ ngay đến món Pháp. Nếu chán ăn, tôi ghé qua nhà hàng Nhật kế bên studio. Nếu muốn giảm cân, tôi đến nhà hàng Thái để thưởng thức món soup ngon tuyệt.

Nếu hôm nay là Chủ nhật, tôi sẽ đi xem phim vào buổi tối. Ở Paris, đi ăn vào ngày này hơi khó khăn vì nhiều quán đóng cửa. Nếu ở quận 8, tôi đến nhà hàng Đan Mạch và gọi món soup, salad và cua. Mặc dù nhà hàng có món cá hồi, cá trích nổi tiếng nhưng tôi không dám nhìn tới chúng. Tôi bị dị ứng cá.

Screen Shot 2015-01-03 at 1.44.10 AM

1:00 A.M.

Về đến nhà, tôi hầu như không màng đến việc đánh răng mà chỉ muốn đi thẳng vào phòng ngủ. Nhìn thấy chiếc giường, tôi chỉ muốn ngủ ngay lập tức. Nó làm bằng gỗ, hơi cao, rất lớn và thiết kế theo phong cách Bồ Đào Nha vào thế kỷ XVII. Đối diện là một màn hình lớn. Chỉ cần tôi nhấn nút, màn hình sẽ buông xuống.

Khi ở trên giường, tôi không làm gì cả, ngoại trừ việc xem phim. Tuy nhiên, chỉ 5 giây sau, tôi ngủ thiếp đi. Tôi nằm ngủ trên tấm trải cotton màu trắng. Tôi “dị ứng” với silk, satin và hoa văn, kể cả chấm bi.

Khi ngủ, dù trời nóng hay lạnh, tôi đều không mặc quần áo. Tôi nhận ra mình chưa bao giờ ngủ trên cùng một chiếc giường quá ba ngày, ít nhất là trong bảy năm qua. Nếu được ước, tôi muốn một ngày có thêm bốn giờ nữa. Một ngày có 28 giờ là một ngày hoàn hảo.

Bài: Anamaria Wilson – Chuyển Ngữ: Thiện Phương – Ảnh: Mary Mccartney

Xem thêm