Tôi hẹn gặp Bùi Việt Hà ở một quán cà phê vào một buổi sáng trong ngày lễ Tạ Ơn. Chị ăn vận đơn giản, quần jeans và áo denim, nhưng đã thu hút sự chú ý của mọi người trong quán.
Tôi lại nhớ một lần khác chúng tôi cùng tham dự một sự kiện. Bùi Việt Hà với cả cây suit đen nhưng vẫn nổi bật hẳn trong đám đông. Có một vầng hào quang rất khác lạ tỏa ra từ chị.
Đó, chính là sự tự tin.
Theo chị, vẻ đẹp bên ngoài không chỉ từ cách ăn mặc hay đi đứng. Mà đó chính là vẻ đẹp từ tâm hồn và suy nghĩ của mỗi người. Thoạt nghe thì có vẻ mơ hồ. Thực ra một người có đẹp hay không, năng lượng có đầy sức sống hay không… tất cả đều từ tư duy mà ra. Không quần áo nào có thể khai mở điều này. Khi chúng ta thật sự yêu đời từ trong tâm, những suy nghĩ lạc quan đó sẽ lan tỏa một cách tự nhiên.
>>> Xem thêm: Cùng Bùi Việt Hà xây dựng phong cách cá nhân
Chị kể: “Hôm nọ, có một khách hàng đến gặp tôi tại văn phòng. Anh chàng vừa có một ngày vô cùng tồi tệ. Tôi vốn chỉ định gặp anh nửa tiếng. Rốt cuộc, chúng tôi trò chuyện đến tận ba tiếng. Trước khi về, anh ấy thốt lên: Khi bước vào đây, tôi đang rất suy sụp. Chẳng hiểu sao giờ tôi thấy vui quá”.
Bởi chị mang đến cho người đối diện cảm giác thoải mái và lạc quan. Chắc có lẽ vì thế mà chị đã sớm thành công với cương vị một Style Coach. Năm 2019 đánh dấu việc chị thành lập công ty Styleline. Tất cả khách hàng của chị phần lớn đều là các doanh nhân. Tuy nhiên, cái họ thiếu là sự tự tin. Khi công ty mở rộng kinh doanh, họ cũng cần đổi mới để có thể gặp gỡ các đối tác nước ngoài tại nhiều môi trường khác nhau.
Chị nhớ mãi cô khách hàng nọ làm nghề kiến trúc sư. Cô muốn thay đổi để trông trẻ trung và hiện đại hơn. Ở phần đầu tiên của quá trình tư vấn, chị thường có một phần trò chuyện kéo dài vài tiếng. Mục đích là để tìm hiểu xem quyết tâm thay đổi của khách hàng mạnh đến đâu. Cuối buổi, họ sẽ được hỏi rằng trong mức độ từ 0 – 10, mong muốn được thay đổi làm mới mình là bao nhiêu. Cô kiến trúc sư chỉ cho bản thân 6 điểm.
Chị cương quyết: “Tôi không thể nhận khách hàng này. Nguyên tắc của tôi là không nhận những trường hợp dưới 8 điểm. Không ai có thể thay đổi bản thân mình ngoài chính mình cả. Khi bạn không đủ quyết tâm, thì bao nhiêu kiến thức hay lời khuyên cũng vô dụng. Họ đơn giản chưa sẵn sàng. Thế hà cớ vì sao phải phí thời gian của nhau?”
Chú chim non sợ hãi
Nhà thần kinh học John Assaraf từng nói: “Bất kì ai cũng có thể giữ bản sắc của mình. Nhưng để thay đổi phải cần dũng khí lớn”. Bùi Việt Hà luôn thay đổi. Chị ví von: “Thời thế luôn thay đổi. Ngay cả chiếc điện thoại di động phải cải tiến liên tục để theo kịp. Con người cũng thế”.
Sự tự tin mà chị đang có chính là kết quả của cả một quá trình thay đổi bản thân.
Ngày xưa, chị vốn là một đứa trẻ nhút nhát. “Năm tôi học lớp 6 trường Lê Quý Đôn, mẹ đến đón tôi để chở đi học phụ đạo buổi tối. Lúc ấy, cả hai mẹ con đều không có đồng hồ. Mẹ bảo tôi chạy ra hỏi giờ chú đứng gần đó. Tôi dứt khoát không đi vì quá sợ nói chuyện với người lạ. Kết cục, tôi bị mẹ mắng đến phát khóc”, Bùi Việt Hà bật cười nhớ lại. Cũng trong năm lớp 6 đó, chị bắt đầu hoạt động đoàn đội và dần trở nên cởi mở và dạn dĩ hơn. Bản thân chị cũng là người hướng ngoại, lấy năng lượng từ đám đông. Chị thú nhận: “Tuy nhiên đến lúc hoạt động với tư cách người mẫu, tôi vẫn không thực sự tự tin”.
Năm mười chín tuổi, chị có doanh nghiệp riêng và cũng thành công với nó. Trong mắt mọi người, chị là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, giỏi giang và thành công: “Ai cũng nghĩ tôi hẳn là phải tự tin lắm. Nhưng thật ra không phải. Tôi lúc đó vẫn chưa đủ chín chắn để có thể thực sự chấp nhận bản thân và gạt bỏ những lời đàm tiếu. Tôi vẫn luôn so sánh bản thân với người xung quanh và với những chuẩn mực mà xã hội đặt ra”.
Sống chậm lại giữa thế gian vội vã
Năm 29 tuổi, chị làm VJ cho Yan TV. Bùi Việt Hà lúc ấy xinh đẹp, nổi tiếng và có quyền lực trong ngành giải trí. Dĩ nhiên, nhiều đàn ông phải theo chân chị. Đó là lúc chị có người yêu ngoại quốc đầu tiên. Chị xao xuyến: “Anh là đàn ông châu Âu nên rất ga lăng và chiều chuộng tôi. Tôi cảm thấy mình được nâng niu như một bà hoàng!” Rồi không một lời báo trước, anh bất chợt chia tay. Chị tổn thương và giận dữ, làm mọi cách để níu chân anh. “Chúng tôi quay lại một thời gian rồi đường ai nấy đi. Bởi lẽ, đó đâu còn là tình yêu nữa. Nó là một trò chơi mà tôi là người khởi xướng. Tôi thực sự đau lắm vì đã yêu rất nhiều”.
Sau chuyện đó, Bùi Việt Hà thay đổi rất nhiều, hướng về tâm linh và thiền định. Chị sống chậm lại và trở nên hướng nội hơn. Chị khoe: “Cuối tuần, tôi có thể bắt xe ra Mũi Né và tận hưởng một mình. Không vấn đề gì cả”. Chính những khoảng lặng đó cho chị có thời gian để nhìn lại bản thân: “Dần dà, tôi học cách chấp nhận và tha thứ cho mình.
“Tôi chấp nhận rằng mình không phải là một con người hoàn hảo. Tôi tha thứ cho việc mình từ chối bỏ và chê bai bản thân trong quá khứ. Ai cũng có lỗ hổng.”
Không cần son phấn, tôi vẫn rất đẹp
Hơn 30 tuổi, chị sang San Francisco du học. Cuộc sống nơi đây thời gian đầu vất vả vì chị chưa từng sống xa gia đình. Chị hồi tưởng: “Sáu tháng đầu, tôi phải làm hết mọi thứ một mình. Đây là giai đoạn tôi trưởng thành nhiều nhất. Một mình bơ vơ nơi vùng đất xa lạ, không bạn bè hay người thân khiến bản năng sinh tồn trỗi dậy”. Nhờ có lợi thế về ngoại ngữ, chị thích nghi rất nhanh. San Francisco là vùng đất tôn vinh chủ nghĩa cá nhân. Bạn là ai, thích ăn mặc thế nào thì cứ là chính mình, không ai đánh giá hay có ý kiến gì về điều ấy.
“Đó là một sự thay đổi rất lớn. Thời gian sinh sống ở đây là lúc tôi thực sự yêu chính mình nhất”. Lúc đó, Bùi Việt Hà nhận ra rằng mình vẫn đẹp mà không cần trang điểm hay se sua áo quần. “Đó là một cái đẹp tự nhiên hết sức dễ chịu!”, chị cảm thán. Chị vẫn nhớ mãi cảm giác nhẹ nhõm và an tĩnh ấy. Chương trình học lúc đó rất nặng, yêu cầu phải sáng tạo liên tục. Nhưng sự sáng tạo của chị đã thăng hoa. Bởi lẽ, chị không cần phải lo người ta nghĩ gì về mình, cũng không phải toan tính để làm vừa lòng bất kì ai: “Chính lúc đó, tôi trở nên cực kỳ tự tin”.
Sự viên mãn của một người đàn bà
Như một viên kim cương thô đã trải qua thời gian dài gọt giũa. Bùi Việt Hà của hiện tại luôn tỏa sáng bằng chính sự tự tin từ chính trong tâm mình. Chị tận hưởng công việc bản thân đang theo đuổi: “Tôi đã có nhiều trải nghiệm trong cuộc sống. Vui có, buồn có, đau đớn có, hạnh phúc có để biết cách chấp nhận và học cách yêu bản thân.
“Giờ tôi tổng hợp chúng thành bài tập để những người phụ nữ khác không phải mất nhiều thời gian và có những trải nghiệm không vui như tôi đã từng”.
Chị cũng đang sống trọn vẹn từng giây phút của cuộc đời mình. Chị tâm sự: “Mỗi khi giao thừa đến, tôi sẽ viết ra những thứ mà mình sẽ làm khi chỉ còn một ngày để sống. Chúng chính là những điều mà tôi đã hối tiếc”. Quan tâm của chị hiện tại chính là con trai và bố mẹ già. Chị say mê kể về con mình, về việc thằng bé chững chạc và thấu hiểu thế nào. Mối quan hệ của chị và bố mẹ cũng thay đổi theo chiều hướng tích cực. “Tôi từng bị xem là con cừu đen của gia đình. Bố mẹ luôn nghĩ tôi là một đứa bướng bỉnh. Giờ đây, họ đã hiểu những gì tôi làm đều có lý do”.
Mỗi khi nhận được bất kỳ lá thư hay tin nhắn cảm ơn nào từ khách hàng, chị đều gửi cho bố mẹ xem. Họ rất tự hào. Ngoài ra, một trong những điều mà chị trăn trở chính là làm sao để lại dấu ấn của mình trên thế giới này: “Tôi mong những giá trị mà tôi mang lại cho cộng đồng sẽ có ảnh hưởng tích cực lên những người phụ nữ khác. Điều người phụ nữ ngày nay cần chính là sự thông minh. Thông minh không có nghĩa là có nhiều bằng cấp hay kiếm được nhiều tiền.
“Hãy uyển chuyển như dòng nước, yếu đuối và mạnh mẽ đúng lúc. Cuối sùng, chị em phụ nữ chúng ta phải đoàn kết giúp đỡ nhau. Đàn ông thực chất rất thông minh vì họ luôn bênh vực nhau.”
Chúng tôi chào từ biệt. Chị chạy vội qua đường để mua hoa cho bữa tiệc mừng lễ Tạ Ơn tại nhà. Ánh nắng buổi trưa nhảy múa trên mái tóc bạch kim của chị. Trông nó lấp lánh và rực rỡ như thứ ánh sáng tỏa ra từ một viên kim cương vậy.
***
Bài: Khánh An.
Nhiếp ảnh: Nicholas Phạm, Tuấn Trần.
Harper’s Bazaar Việt Nam