Tamara Mellon, chủ một doanh nghiệp thời trang, gặp gỡ Michael Ovitz, một yếu nhân của Hollywood trong buổi hội thảo kinh tế tại Aspen năm 2011. Sau đó, Mellon và Ovitz trở thành một cặp đôi lý tưởng. Họ điều hành công việc riêng, đi lại như con thoi giữa trụ sở chính của Mellon ở New York và Los Angeles, đến nơi có căn biệt thự lộng lẫy của Ovitz, nằm ở Beverly Hills. Căn biệt thự của Ovitz cũng là nơi triển lãm bộ sưu tập nghệ thuật lừng danh thế giới của ông. Không chỉ có khiếu thẩm mỹ tinh tế, Ovitz còn là một trong số những người quản lý ngôi sao nổi tiếng nhất Hollywood. Ông là người đại diện của Barbra Streisand và David Letterman, và đã đồng sáng lập ra Creative Artists Agency vào năm 1975. Ovitz gầy dựng sự nghiệp của mình dựa trên một năng lực dị thường là có thể nhận thấy tiềm năng bên trong bản thân các thân chủ của mình. Ông cũng cho thấy một kỹ năng thiên bẩm ấn tượng không kém trong việc săn lùng những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại. Ba thập kỷ trước, ông đã thu gom được hàng trăm tác phẩm đinh của nghệ thuật hiện đại lẫn đương đại, trong số đó các tác phẩm lớn là của Pablo Picasso, Jasper Johns, Mark Rothko, Willem de Kooning, và Adolph Gottlieb.
Căn biệt thự rộng lớn và chứa bộ sưu tập nghệ thuật đồ sộ, như bất kỳ viện bảo tàng danh giá nào
Viện bảo tàng thu nhỏ
Mùa thu năm 2011, Mellon lần đầu ghé thăm khu phức hợp trưng bày nghệ thuật của Ovitz. “Tôi đã thốt lên “Ôi Chúa tôi, anh làm hết đây hả? Anh lấy đâu ra ngần ấy thời gian?”. Nó cho thấy anh là người kiên nhẫn và bảo thủ theo kiểu bạn không thể tin được”, cô nhớ lại. Tương xứng với những bộ sưu tập chứa bên trong là quần thể kiến trúc rộng hơn 3200m², lớn hơn bất kỳ viện bảo tàng danh giá nào. Công trình bao gồm các tấm thép không rỉ được điêu khắc tạo dáng và bóng loáng, thu mình trên trảng cỏ trải dài như thể mặt hồ lấp lánh ánh bạc.
Năm 2009 công trình được hoàn tất sau mười năm thiết kế kỹ càng. “Ban đầu tôi đi lạc trong đó luôn, nhất là vào buổi đêm khi đèn đã tắt. Nếu tôi muốn lấy một ly nước, thì cuối cùng tôi lại mò đến một trong các phòng trưng bày thay vì nhà bếp”, Mellon kể. Ngoài việc đó ra, thì cô cảm thấy đúng nơi đây là nhà mình. Sinh ra ở London, Mellon được nuôi lớn nửa bên Anh nửa bên California. Mellon đã trải qua một phần tuổi thơ ở ngôi nhà cũng nằm trên con đường này. “Tôi đã giật mình khi biết địa chỉ nhà của Michael. Rõ ràng là tôi đã đi trọn một vòng rồi trở về chốn cũ!”. Trước đó, Mellon chủ yếu sống ở Manhattan với cô con gái 13 tuổi, Araminta (hay còn gọi là “Minty”), cùng hai chú chó. Trụ sở chính công việc kinh doanh mới nhất của cô, phụ kiện và nhãn hàng may sẵn của Tamara Mellon, nằm trên Đại lộ Madison. Cô khởi lập công ty vào năm 2013 sau khi tách ra khỏi Jimmy Choo, thương hiệu cô đã góp công lăng xê thành công với biểu tượng là những đôi giày gót cao chót vót, lả lơi và gợi cảm vào những năm 1990.
Không gian tràn đầy cảm hứng nghệ thuật và sự chia sẻ
Mellon đã thành công trong việc tạo dựng hai công ty kinh doanh những mặt hàng có giá trị thẩm mỹ cao. Cô hầu như không thể tưởng tượng đến việc có thể tìm thấy một người bạn đời có cùng gu thẩm mỹ. “Chúng tôi đã rất may mắn rằng mình cùng thích chung nhiều thứ. Nhưng nó không giống như tôi cố chồng một đống vải hoa lên người anh ấy, bạn hiểu chứ? Dù là tôi có sắp xếp lại đồ đạc ở khu quầy bar” cô thích thú hồi tưởng lại. “Tôi cảm thấy như có luồng khí làm người ngồi đó khó chịu. Bộ sofa tuyệt mỹ này có ở đây từ trước rồi, và tôi xoay nó lại cho hợp phong thủy thôi. Michael thích vậy”.
Dù Ovitz khá kín tiếng về bộ sưu tập, ông lại thích giới thiệu chúng với những vị khách viếng thăm. Ông thường tổ chức những buổi trưng bày cho các nghệ sĩ trẻ và thuê hẳn một giám tuyển chăm lo việc xoay vòng những tác phẩm lưu kho, đều đặn đưa chúng vào phòng trưng bày, treo lên những bức tường trắng. Trong khi đó, Mellon gần đây lại đang đắm mình vào nghệ thuật. Điều đó đã bắt đầu thể hiện trong những thiết kế của cô. Mẫu thiết kế giày mùa thu của cô kết hợp những họa tiết của đất vốn được truyền cảm hứng từ các tác phẩm điêu khắc của châu Phi cuối thế kỷ XIX, được đặt kế bên một bức tranh lớn của Picasso, cả hai được đặt trong phòng khách. Dù vậy, những thành phẩm từ sự sáng tạo của Mellon chẳng bao giờ được dùng ở đây: “Đây là ngôi nhà không giày dép mà,” cô nói, rồi cười lớn. Mùa thu trước, Ovitz đưa Mellon và Minty ra ngoài ăn tối rồi ông đặt hai hộp trang sức của hãng Cartier lên bàn. Cái hộp của Minty có một chiếc vòng đeo tay bằng vàng Love, và của Mellon là một chiếc nhẫn với viên ngọc to cỡ một viên kẹo Jolly Rancher. “Anh ấy đã quá chu đáo khi chuẩn bị cả phần cho Minty, để khiến chúng tôi cảm thấy rằng mình là một gia đình”, Mellon nói. Ngay sau đó, cô nói rõ tầm quan trọng của chiếc nhẫn này. “Chúng tôi chỉ đính hôn chứ chưa cưới. Đây là một chiếc nhẫn hẹn ước. Anh trao cho tôi để nói rằng, “Anh cam kết với em, chúng ta là bạn đời và anh yêu em”. Vậy đây là đính hôn nhưng cũng đồng thời không phải đính hôn”, cô mỉm cười hạnh phúc.
Bài: Charlotte Cowles. Ảnh: Douglas Friedman. Chuyển ngữ: Hoàng Huy
Harper’s Bazaar